Header Ads

Thám tử Bean phá án - Phần 1


Gà gáy chính Ngọ mưu sự lớn
Anh hùng hào kiệt mit-xờ-tờ Bean
*
***


Vào năm Minh Triết thứ 3, nước Đại Việt nhờ có vị minh quân hiền từ và thanh liêm nên đời sống thảo dân rất được ấm no. Từ sáng sớm đã thấy người dân trở dậy làm ăn nhộn nhịp, tiếng rao vang đường làng ngõ xóm, phố xá đông nghịt người qua lại, phong cảnh thật là thịnh vượng thái bình. Chư hầu của Đại Việt đông không kể xiết, nhờ có vị đại thần là Tấn Dũng tài ba lỗi lạc mà muôn dân trăm họ được soi sáng, nền kinh tế ngày càng thịnh vượng. Cũng vì vậy mà của cải cống tiến lên triều đình nhiều không kể xiết.

Trong đám chư hầu của Đại Việt có Cáo Đỉnh, Cống Vị, Cổ Nhuế, Cầu Diễn, và nhiều nước khác, nhưng Cống Vị có thể nói là một trong những chư hầu được sự ưu ái của nhà vua nhiều nhất. Cũng vì chốn này là nơi tích trữ lương thực phòng ngừa thiên tai và giặc ngoại bang nên nhà vua cho xây cất nhiều đồn bốt canh phòng cẩn mật suốt ngày đêm. Nhờ đó mà dân chúng được hưởng cuộc sống thái bình và giá lương thực cũng thấp hơn chỗ khác chút đỉnh. Cống Vị nằm kề bên bờ sông Tô Lịch xanh trong, phong cảnh hữu tình nên thường xuyên được nhà vua và tùy tùng quá bộ du lịch du ngoạn cảnh đẹp. Thái Hậu còn cho dẹp nhà máy bia của Đường Nhân Tiến đi để xây một khu chung cư - dịch vụ thuộc loại đẹp nhất Cống Vị nhằm lúc đi thưởng ngoạn trên sông Tô thì quá bộ ghé thăm, nhân tiện shopping luôn thể. Vì thế cái tên Đường "bia", một tên hiệu nổi tiếng của ông chủ Đường cũng mất đi để thay thế bằng Đường "cao ốc". Tuy vậy, ông chủ Đường không phiền lòng bởi đây là chiếu chỉ của nhà vua, đồng thời, ông cũng được hưởng lợi nhiều từ vụ xây cất này.

Nếu như mọi chuyện cứ diễn ra đẹp như mơ thì đã chẳng có câu chuyện về một vị thám tử tài ba mà sau này đời đời còn nhắc đến. Hẵng khoan nói tới vị này mà trở về bối cảnh nước Cống Vị với những đường phố sầm uất và phong cảnh hữu tình. Để đảm bảo an ninh và duy trì liên lạc thường xuyên, nhà vua Đại Việt cử Phùng đại nhân, tức Phùng Quang Thành, sang Cống Vị làm đại sứ. Một mặt nhằm duy trì tình hữu hảo giữa chư hầu và nước mẹ, mặt khác làm thám báo kịp thời cung cấp tình hình về cho bổn quốc. Phùng đại nhân có hai người con là Phùng Báo và Phùng Thiên. Chả là khi xưa ở chiến trường trong lúc loạn lạc bị quân giặc của nước Nhổn bủa vây bốn bề, Phùng đại nhân quyết chiến tới cùng, nhất định không đầu hàng quân địch. Bắn đến phát B-40 cuối cùng và mấy viên đạn lẻ AK-47, Phùng đại nhân gieo mình từ đỉnh núi xuống vực ở Tây Thiên (nay thuộc địa phận Tam Đảo) định tự vẫn để tỏ rõ lòng trung thành với vua Đại Việt. Tuy nhiên khi rơi tới lưng chừng bỗng thấy ngừng lại. Nhìn ra mới biết bị mắc vào một cái tổ chim đại bàng khổng lồ bị bỏ hoang. Ngài liền kiếm dây rừng ròng xuống đất chạy thoát về báo cáo với nhà vua. Nghĩ là Phùng đô đốc đã tử trận nên quân địch không đề phòng, mở tiệc ăn mừng tối ngày, say sưa phè phỡn. Ngờ đâu bị đại quân của Phùng đại nhân quay trở lại đánh úp chết không biết bao nhiêu mà kể. Sau cùng bọn chúng chạy tản mát, một số đầu hàng, số còn lại trốn tránh trên giang hồ hòng thoát khỏi sự truy đuổi gắt gao của quan quân. Đội quân của Phùng đại nhân tiếp tục đánh sang Nhổn và tiến tới tận sông Đáy, thâu tóm rất nhiều đất đai và thái bình thiên hạ. Nhờ đó ngài được nhà vua Đại Việt ân sủng ban cho rất nhiều của cải và gái đẹp. Phùng đại nhân cho rằng trời đã giúp mình thoát chết làm nên cơ nghiệp nên sau này khi sinh được hai người con trai thì đặt tên là Phùng Báo và Phùng Thiên để tạ ơn trời đất. Ngặt vì ngài bận trăm công ngàn việc, ngày đêm lo lắng triều chính nên việc lo dạy con cái đều do đại phu nhân và đám người hầu hạ trong nhà quản lý. Đại phu nhân của Phùng đại nhân nguyên là người con gái quê mùa có nhan sắc được ngài cứu giúp trong lúc giặc tới đốt nhà hãm hại gia đình. Cảm tạ công ơn cứu mạng mà nàng nguyện theo hầu tướng công tới lúc đầu bạc răng long. Thấy người con gái hiền lành lại có nhan sắc muốn theo, phần vì chiến trường làm gì có nhiều gái đẹp nên ngài ưng thuận liền. Bởi thế nên cho dù là phu nhân của Phùng đô đốc nhưng thực chất bà vẫn chỉ là một con người quê mùa khoác lên mình nhung gấm mà thôi. Biết thân phận mình như vậy nên Phùng phu nhân luôn tìm cách bày ra quỷ kế để giữ chồng. Một mặt lấn át bọn tỳ nữ và các bà vợ kế của Phùng đại nhân, mặt khác kết lưu với các băng đảng xã hội đen để tiện tay thanh toán các đối thủ muốn chiếm đoạt người chồng danh tiếng của mình. Trải qua 26 năm, khi Phùng Báo được 25 tuổi và Phùng Thiên được 21 tuổi, không biết bao nhiêu gái đẹp đã bị Phùng phu nhân sai người rạch mặt. Ân oán giang hồ ngày càng chất cao như núi. Chỉ có Phùng đại nhân bận bịu nên không hề hay biết gì, chỉ đôi khi nghi ngờ nhưng vẫn nghĩ vợ mình là một người con gái nhu mì và hết mực yêu thương chồng. Ngay cả chuyện ăn hối lộ ngài cũng không hay, chỉ cho rằng mình được trời đất ban lộc mà xây được nhà cao cửa rộng, có lính tráng canh gác và xe Benley đi lại mỗi ngày. Tất thảy những của cải vàng bạc đó đều do một tay Phùng phu nhân sắp đặt mà ra.

Ai ở trên giang hồ hẳn đều biết câu "ân oán giang hồ". Gây bao tội lỗi, ăn chặn của đút lót, hách dịch đám quần thần và nhiều tai ương khác, Phùng phu nhân tất có ngày bị tương báo. Ngày nọ, đang trong lúc cùng tiểu bảo và cô cháu gái mở cổng đi shopping, một đám người bịt mặt cưỡi xe Nouvo, và một toán khác không biết từ đâu chui ra xông đến tóm luôn cô cháu gái (con của Phùng Báo) ngay trước mắt. Tiện chân, chúng còn đá cho phu nhân một phát ngã lăn kềnh làm gẫy mất 2 cái sương sườn rồi bỏ chạy. Mấy tên tùy tùng bồng súng đứng đó chỉ biết chạy bộ đuổi theo mà không dám nổ súng sợ bắn phải người nhà. Mặc dù toàn hạng cao thủ khinh công hơn người nhưng sức của chúng sao nhanh bằng mấy con Nouvo xoáy nòng chạy bằng Nitơ lỏng? Chưa kể tên đi sau còn rút cây súng kíp của người Mèo ra nổ mấy phát. Đạn bay như hoa cà hoa cải khiến đám hộ vệ không dám tới gần. Nghĩ tới vụ thảm sát ở mỏ than Quảng Ninh hồi năm ngoái bằng súng kíp, tên nào cũng hồn siêu phách lạc giả đò đuổi bắt rồi lẩn luôn vào cột điện tránh đạn.


Phùng đại nhân sai người cấp tốc soạn thảo lệnh truy nhã và dán cáo trạng truy thưởng cho ai có thể mang cháu gái ngài về nhanh nhất. Rất nhiều cao thủ võ lâm vào cuộc nhưng mấy ngày nay vẫn không mang lại kết quả gì. Tới lúc này, người ta mới biết đến một nhân vật mai danh ẩn tích đã trên giang hồ với biệt danh "Mr. Bean".

Mr. Bean thực ra là một cao thủ nhưng chàng lại có dáng dấp của một thư sinh nho nhã. Chàng thừa hưởng trí thông minh của cha, một nhà toán học xuất chúng nổi tiếng với lý thuyết "tệp mờ" và mẹ, một chuyên gia cao cấp trong ngành tài chính. Nhờ vậy, khả năng tính toán và đối phó tình thế của chàng cao thủ hơn người rất nhiều. Với bản tính hiền lành, hay thương người, lại được cái mồm miệng nhanh nhảu nên ngay từ nhỏ, chàng đã được mọi người yêu mến và dạy dỗ nhiều món võ công siêu hạng.

Từ tấm bé, Mr. Bean đã cho thấy chàng là một đứa trẻ sáng dạ

Hàng ngày, chàng nhận đơn đặt hàng qua Internet rồi sai đám đàn em đi phá án. Số vụ án do chàng giải quyết không thể đếm nổi trong ngày một ngày hai. Chàng cũng chả buồn kê khai sổ sách nữa cho mệt, chỉ sai mấy tên đàn em nhập vào cơ sở dữ liệu rồi cất trên web cốc, sau này làm tư liệu để viết hồi ký lúc về già. Thiên hạ chưa ai được một lần biết tới chàng với nickname Mr. Bean bởi giống như Thiên Thần Charlie, chàng không bao giờ lộ diện với biệt danh đó. Ngày thường, mọi người biết đến chàng qua dáng vẻ của một thư sinh nho nhã làm việc trong ngành công nghệ thông tin mà thôi. Quá lắm khi được một số khách hàng "sộp" nhờ phá mấy vụ như đánh ghen, theo dõi tình địch hay cung cấp thông tin tình báo kinh tế thì chàng mới tiết lộ hình ảnh qua bức vẽ phác họa. Có nhìn vào đó thì mọi người cũng không thể nào hình dung ra được một thám tử tài ba ở ngoài đời lại là một chàng thư sinh trắng trẻo, lịch lãm.

Bức họa này do chàng sử dụng công nghệ Tracing Contour để vẽ ra

Mr. Bean luôn bận rộn tối ngày. Một mặt chàng phải hoàn thành công việc của các đề tài do nhà nước giao xuống, mặt khác tìm cách đánh quả kiếm tiền cà phê cà pháo. Chàng liên tục check-mail để nhận đơn đặt hàng mới. Vì thế đối với chàng, máy tính và Internet như hình với bóng, không thể nào tách rời được.

Luôn luôn giắt trong mình "2 súng" để phá án tức thì

Ngay cả khi ngủ, chàng cũng phải "găm" một súng bên mình

Nói về tài năng của Mr. Bean, ngay từ nhỏ chàng đã bộc lộ thiên hướng toán học của mình. Trong khi những đứa trẻ khác thích mè nheo khóc lóc và chơi thú nhồi bông thì chàng đã biết bấm đốt tính toán ngay từ khi chưa biết ngồi.

Mr. Bean thường bấm đốt vừa để luyện công, vừa nâng cao trí lực


Những ngón tay còn chưa biết cầm thìa xúc cơm nhưng đã bấm đốt nhoay nhoáy rồi

Con người nho nhã của chàng còn thể hiện qua khả năng kỳ diệu của đôi tai và năng khiếu âm nhạc trời cho ngay từ tấm bé. Rất nhiều vụ án bị chàng phát giác thông qua các vụ nghe trộm từ xa. Trong nhiều lần giao chiến, gặp những lúc tối trời hay chạng vạng, chỉ cần nghe đối phương khinh công và ra chưởng là chàng có thể né tránh nhờ sự phán đoán tài tình thông qua hướng gió do chưởng lực của địch thủ phát ra. Khi ngủ, chàng thường vận "ma nhĩ chưởng", tức là "chưởng lực thần biến của đôi tai" để luyện công, đồng thời phát giác các cao thủ tới hành thích.

Ma nhĩ chưởng của Mr. Bean được chàng luyện theo cách này 8 tiếng một ngày

Là một người ưa cuộc sống thanh lịch, chàng trang trí phòng ở rất giản dị và tao nhã. Những lúc nhàn rỗi, chàng thường luyện giọng trong phòng. Những năm trước, trong một lần phá án ở Trung Hoa đại lục, chàng quen biết một cao thủ bên đó có tên là Châu Tinh Trì và học được một tuyệt chiêu trong võ học từ anh ta. Người này rất hài hước nhưng lại có bản lãnh võ nghệ cao cường. Đúng là nhân duyên hợp ngộ, cả hai cùng tình cờ vào một trà quán ở ngoại ô Bắc Kinh uống trà và ngắm sen nở. Vừa hết tuần thứ nhất, ở bên ngoài có một thiếu niên tuổi chạc 18 khuôn mặt rất khôi ngô tuấn tú, da trắng bóc, ăn mặc giản dị bước vào dáng vẻ vội vã tìm một chỗ khuất để ngồi. Được một lát thấy hai tên nha đầu mình đầy hình xăm trổ bước tới dòm ngó quát tháo:

- Tên nhãi ranh họ Đồng ở đâu, khôn hồn bước ra mau?

Thoáng thấy thiếu niên vẻ mặt bối rối chưa kịp trả lời thì hai tên nha đầu đã xông đến tóm tóc chàng dí xuống đất. Tưởng như phen này bắt được thiếu niên chắc rồi, bỗng dưng thấy tên kia bước hụt một cái, đầu lao xuống mặt bàn sưng u như quả trứng gà. Thiếu niên đã nhanh nhẹn dùng thế "phụng long giáng địa" lách một cái thoát khỏi cánh tay gọng kìm của hắn, tiện tay hất mạnh vào bả vai đối phương một cái. Theo đà, tên nha đầu cắm ngay mặt vào bàn trà bằng đá, suýt nữa gẫy cả răng. Tên thứ hai chưa kịp kinh ngạc đã bị thiếu niên đá một phát trúng bộ hạ, nhảy lò cò kêu la om sòm rồi ngã vật ra chết giấc. Thiếu niên họ Đồng tỏ ý đắc chí:

- Lũ nhãi nhép chúng bay lần sau đừng có theo ta nữa nhé.

Tiện thể bồi thêm một chưởng giữa ngực tên nha đầu thứ nhất. Tên này cũng ngã vật ra chết giấc luôn.

Bỗng dưng thấy thiếu niên nọ nhanh nhẹn và lợi hại như vậy, cả Mr. Bean lẫn Châu Tinh Trì đều nhìn tới tỏ vẻ thán phục. Chưa kịp cất lời hỏi chuyện, Mr. Bean thấy ù một cái, ở đâu xuất hiện một lão già râu tóc bạc phơ, tay cầm phất trần đứng sững giữa quán rồi. Lão ra hét lớn:

- Thằng nhãi nhép họ Đồng kia, mau mang mật thư ra nộp cho ta kẻo ông xẻo tai mày bây giờ.

Chưa kịp đợi thiếu niên trả lời, lão vẩy phất trần một cái. Một làn sáng trắng phụt ra lao thẳng tới thiếu niên. Chàng chỉ kịp uốn mình bật tôm một cái ra phía sau, thấy chiếc bàn đá vỡ làm hai mảnh, nước trà đổ lênh láng ra sàn. Tất cả quan khách trong nhà đều kinh hãi vì chưởng lực ghê hồn của cây phất trần. Lão già phẩy liên tiếp mấy cái nữa, thiếu niên chạy cuống cuồng chống đỡ không kịp bị chưởng lực xả rách một bên vạt áo.

Thấy chuyện bất bình, lão niên ăn hiếp con trẻ như vậy, Châu Tinh Trì bước tới can ngăn:

- Xin hỏi lão đại phu có chuyện gì mà bất bình đến như vậy?
- Việc gì đến nhà ngươi, mau bước ra chỗ khác để ta trị tội thằng nhãi này, lão già cười khẩy.

Trông mặt thiếu niên có phần lương thiện, Châu Tinh Trì ban đầu đã cảm tình rồi, nay thấy lão kia nói vậy đã hơi bực. Chưa kịp can ngăn đã bị lão lấy tay gạt sang một bên. Thấy gió vù một tiếng, Châu Tinh Trì hơi thót người lại đã nghe "xẹt" một cái, chiếc áo chàng đang mặc bay mất tiêu một chiếc khuy rồi. Cả giận, chàng nhân đà kẻ địch phất tay đẩy luôn vào vai lão một cái. Những tưởng lão sẽ theo đà mà lùi xuống một bước nhưng thân thủ quá nhanh nhẹn trong vẻ ngoài già nua của lão già khiến Tinh Trì ngạc nhiên. Chỉ hơi rướn vai một chút, công lực ở vai phải của lão đánh bật tay chàng ngược lại. Vì đã có phòng bị trước nên Tinh Trì chỉ thấy hơi ê nơi cổ tay chút ít, trong lòng chột dạ vì một lão già nhỏ bé mà công lực thâm hậu đến như vậy.

Chưa kịp để Tinh Trì nghĩ ngợi thêm, lão già tung liền "hộ pháp chưởng" vài giữa ngực chàng. Thấy tình thế nguy hiểm, Tinh Trì giở "thôi sơn chưởng" ra đỡ lại. Hai chưởng gặp nhau nghe đánh ùm một cái, cả hai cùng lùi về một bước.

Ở bên này thấy Tinh Trì đem cương đối cương, Mr. Bean hiểu võ công của chàng chưa được nhuần nhuyễn cho lắm. Tuy vậy, thấy Tinh Trì là người khảng khái muốn ra tay cứu giúp kẻ yếu, Mr. Bean cũng cảm tình với chàng và thiếu niên họ Đồng kia. Hai người tiếp tục giao chiến tới mấy chục hiệp, chạy nhảy như con thoi bất phân thắng bại.

Lão già râu tóc bạc phơ thấy Tinh Trì cũng không phải tay vừa liền vung phất trần lên nện chéo từ phải qua trái. Thấy phất trần lợi hại nên Tinh Trì nghiêng mình né tránh rồi tiện chân quét một vòng xuống dưới. Lão già cười khẩy khẽ nhấc một chân lên mặt đất, xoay tròn nửa vòng đã kề sát đằng sau Tinh Trì, giáng xuống một đòn mạnh vào sau ót của chàng. Thấy tên này ra đòn hiểm ác như vậy, Mr. Bean nghĩ nếu không ra tay ngay thì thế nào Tinh Trì cũng trúng thương mà nguy hiểm tới tính mạng.

Tưởng chắc phen này hạ được kẻ phá rối tới nơi rồi, nào ngờ khi chỉ còn cách ót của Tinh Trì độ 1 gang, bỗng dưng lão già nghe "cách" một tiếng. Nhìn xuống thấy hố khẩu bị một vật gì nhỏ bắn vào đau điếng rụng rời, chưởng lực cũng bị dạt sang một bên xoẹt qua tai Tinh Trì. Thoát nạn, Tinh Trì tung ngay một cước trúng bụng lão già. Chỉ kịp ót bụng vào một chút nhằm giảm công lực của đối thủ nhưng ngần ấy cũng không đủ để lão già thấy mình mẩy đau nhức. Lùi lại một bước, nhìn quanh thấy Mr. Bean vẫn ngồi ung dung uống trà, biết đây là cao thủ đã tung ám khí cứu tên kia, lão già chửi đổng một câu rồi phi thân qua cửa sổ chạy mất:

- Sẽ có ngày gặp lại, hà hà...

Tinh Trì đánh bại được lão già mới quay lại cảm tạ Mr. Bean:

- Cảm ơn người anh em đã cứu giúp.
- Có gì đâu, đại hiệp quá lời.
- Không có mấy viên đậu phộng mà người anh em phóng ra thì có lẽ tôi đã bị lão già cho đo ván rồi, xin được hỏi quý tánh của người anh em.
- Tôi tên Mr. Bean, chỉ là một thư sinh đi du ngoạn đây đó ngắm phong cảnh, học mót được chút công phu ném ám khí mà thôi.
- Người anh em quá khiêm tốn, tôi thật hết sức cảm tạ, tại hạ tên Châu Tinh Trì, rất vui được làm quen.
- Thôi không nhắc tới chuyện nhỏ đó nữa, Mr. Bean đáp, nhân tiện mời người anh em họ Đồng sang đây cho tôi hỏi câu chuyện.

Ba người cùng ngồi vào bàn tiếp tục uống trà. Hỏi ra mới biết thiếu niên tên Đồng Sỹ Mục là đồ đệ của sư phụ là Đồng Sỹ Nguyên, một trong 7 vị trưởng lão trong nhóm Tản Viên thất tiên, ngụ ở núi Tản Viên, Sơn Đông, lập ra phái Kim Mã, tức ngựa vàng để truyền thụ môn võ Đằng Ngà Lôi Pháp mà đồ đệ đời thứ 14 của Thánh Gióng bên Đại Việt để lại sau khi ngài tới Trung Hoa truyền thụ võ học nhằm tôn vinh nền võ thuật nước nam. Đồng Sỹ Mục theo lệnh sư phụ đi đưa thư cho Sấm Vương cấp báo tình hình gian tế liên thông với giặc phương Nam nhằm thôn tính hai quần đảo sầm uất của Đại Việt là Hoàng Sa và Trường Sa. Hoàng đế Trung Hoa lúc đó suốt ngày ăn chơi gái gú không còn lo lắng gì chính sự nên bị bọn thái giám và ô lại nịnh bợ, bịt mắt, còn xúi bảy gây ra chiến tranh cướp đất của người anh em bên Đại Việt. Thấy nguy cơ giao chiến làm sứt mẻ tình bằng hữu giữa hai quốc gia, lại không muốn bọn quan lại nước Nam thừa cơ đục nước béo cò, Sấm Vương lúc đó là thủ lĩnh Sơn Đông quyết định dấy binh dẹp loạn. Thấy Châu Tinh Trì trong lúc giao chiến với lão già tóc bạc đã sử dụng những đòn thủ giống hệt với môn phái của mình, Đồng Sỹ Mục lên tiếng hỏi:

- Xin hỏi sư phụ của đại ca là vị trưởng lão nào vậy?
- Tôi tên Châu Tinh Trì còn sư phụ của tôi là Đồng Sỹ Văn
- Như vậy thì chúng ta là đồng môn rồi. Tiểu đệ chính là học trò của sư phụ Đồng Sỹ Nguyên, em trai lão bối Đồng Sỹ Văn.

Hai người tay bắt mặt mừng trò chuyện rối rít. Mới biết Châu Tinh Trì theo sư phụ đã 7 năm và đang được sư phụ cử lên Bắc Kinh để làm một bộ phim võ thuật có tên "Kungfu Hustle" nhằm PR (tức là quảng cáo) cho môn phái, mục đích là giới thiệu tinh hoa võ học của bổn môn và lôi kéo môn đệ khắp đất nước tỷ dân này. Bộ phim chuẩn bị ra mắt và lần này Châu Tinh Trì trở lại Sơn Đông để mang phim về trình chiếu cho sư phụ trước khi công chiếu trên toàn quốc.

Đồng Sỹ Mục nói:

- Sư phụ tôi lấy việc nước làm trọng, dấy binh dẹp tên phản tặc Hoàng Văn Hoan nhằm giúp hoàng đế trừ gian dẹp loạn, đồng thời củng cố tình bằng hữu giữa hai quốc gia. Nào ngờ lão hủ nho Hoàng Văn Hoan có gian tế đã ngầm báo tay chân theo tôi tới đây. Cũng may nhờ hai vị cứu giúp. Nay gặp mặt được sư thúc Châu Tinh Trì, lại có duyên quen biết Mr. Bean, quả là dịp may hiếm có.

Ba người trước lạ sau quen, chỉ một loáng đã chuyện trò được nửa ngày. Cả ba cùng quyết định tới trang trại của Thành Long, một bạn hữu của Châu Tinh Trì nghỉ ngơi và hàn huyên. Suốt ngày đêm họ hết nói chuyện phim ảnh lại đề cập đến các tinh hoa trong võ môn. Nếu như lúc đó có Thành Long ở nhà thì cuộc vui còn hoành tráng hơn nhiều. Hãy nói đến Thành Long sau vì lúc này chàng đang còn ở Hollywood để hoàn thành bộ phim Giờ Cao Điểm 4 với siêu sao điện ảnh Will Smith. Cứ như vậy mấy ngày, hết bàn chuyện chính sự lại giở võ công ra trao đổi, Mr. Bean khiêm tốn nên học hỏi được nhiều và được hai người bạn kia quý mến truyền thụ cho khá nhiều bí kíp, sau này giúp chàng phá án vang lừng trời Nam. Trong chuyến du hí này, Mr. Bean học được của Châu Tinh Trì môn "Lion Roar" tức là "sư tử gầm". Đây có thể gọi là tuyệt chiêu của võ học, chỉ cần lấy hơi gầm lên một tiếng thì đối phương sẽ ngã lăn quay chết giấc, sau đó lấy dây trói lại là xong.

Ngày vui ngắn chẳng tày gang, giang hồ cũng đến lúc chia ly. Anh em trao đổi danh thiếp xong liền từ giã mỗi người một phương, từ đó thường xuyên gặp mặt trên Internet để chat chit hoặc trao đổi kinh nghiệm.

Sau khi trở lại Đại Việt, Mr. Bean dày công luyện chưởng, nội lực của chàng ngày càng thâm hậu và tiếng gầm cũng dày lực hơn. Chàng phải thuê VinaConex tới xây riêng cho mình một phòng tập cách âm tiêu chuẩn ISO-14000 hẳn hoi để luyện công, ngừa khi hét to quá tiếng động lọt ra ngoài làm kinh động hàng xóm. Cứ như vậy, ngày ngày luyện công, đêm chơi nhạc, bãn lãnh của Mr. Bean ngày càng cao mà dáng dấp của chàng vẫn giữ được vẻ thư sinh. Với bản tánh thông minh sáng tạo, giờ đây Mr. Bean đã cải tiến môn "sư tử gầm" để đạt tới âm thanh ở dải sóng siêu âm, nghe không chói tai, thậm chí còn thì thầm nhưng hễ trúng phải thì bất tỉnh nhân sự hàng giờ liền. Nhờ vậy mà chàng không cần phải xuống phòng cách âm để luyện công, cứ nằm dài trên giường ngủ mà luyện cho tiện. Nơi đó bây giờ chàng cho người đặt bộ giàn âm thanh 10 000 oát và quầy rượu để vui thú với bạn bè trong những lần gặp mặt. Chàng cũng cho dựng một cây cột i-nox sáng loáng và bục diễn để thi thoảng mời gái đẹp tới nhảy nhót, mua vui cho bạn hữu.

Một buổi luyện công "sư tử gầm" của Mr. Bean




Mật thất của Mr. Bean thật là thanh nhã


Chàng vẫn giữ nguyên những tấm hình do cha chụp để tỏ lòng biết ơn sinh thành

Nói đến những điểm mạnh và hay của Mr. Bean thì cũng phải kể tới một vài tính xấu của chàng. Ngay từ bé, do mồm miệng nhanh nhẹn nên chàng trốn tránh được nhiều việc lặt vặt trong nhà. Suốt ngày chàng chỉ có học tập, sau đó là giải trí. Do vậy, chàng có cả một kho kiến thức sâu rộng về khoa học lẫn ăn chơi. Những thứ đó sau này cũng là vũ khí của chàng khi tham gia phá các vụ án phức tạp.


Chàng luôn biết cách lẩn tránh việc nhà


Và đôi khi còn xem cả tạp chí người lớn ngay cả khi còn ít tuổi

Mr. Bean say mê công nghệ và sự khám phá. Từ nhỏ chàng đã biết hack phone và viết virus máy tính. Cha chàng rất phiền lòng vì việc này bởi ông kỳ vọng Mr. Bean sẽ không chọc ngoáy vào chuyện của người khác như những gì mà sau này chàng làm. Tất nhiên là ông không được như ý bởi sau này Mr. Bean trở thành kẻ chọc ngoáy khó chịu nhất đối với các vị quan tham bê bối và phường trộm cướp du đãng trong quốc gia. Cũng nhờ đó mà Cống Vị được tiếng là phòng chống khủng bố vào loại tốt nhất trên thế giới.


Mr. Bean đã tỏ rõ lòng say mê công nghệ ngay từ nhỏ

Chàng không ngần ngại đập hộp con iPhone để hack ngay trong ngày đầu tiên phát hành

Lại nói tới cháu gái Phùng đại nhân đang thanh thiên bạch nhật bị người ta bắt đi khiến ngài một phen mất mặt với thiên hạ, thêm nữa phu nhân bị chúng đánh gãy xương sườn làm cho nhân gia hoảng loạn đứng ngồi không yên. Đã ba ngày trôi qua mà không có tin tức gì cũng chả thấy thư đòi tiền chuộc. Phùng đại nhân nghi ngờ có việc cơ mật gì ẩn sau vụ này. Ngài liền gọi cố vấn cao cấp vào hỏi việc:

- Hãy tìm cho ta một thám tử giỏi nhất Cống Vị để lo liệu việc này, chớ có để tiết lộ việc này ra ngoài kẻo mất mạng.

Viên cố vấn quỳ lạy:

- Thưa đại nhân, tôi sẽ tìm tới Mr. Bean ngay. Anh này mà lo chắc ngài sẽ được như ý. Anh ta còn giỏi hơn cả thám tử Conan bên phương Tây nên ngài cứ yên tâm.
- Thôi được rồi, cho ngươi lui ra, lấy 20 lạng vàng 9999 đem tới tạm ứng cho y hoàn tất việc tìm kiếm, khỏi cần hóa đỏ đơn luôn, làm cho mau lẹ.

Viên cố vấn vâng dạ liên hồi rồi lui ra liền. Thực ra y chưa hề thấy mặt Mr. Bean bao giờ cả mà chỉ biết chàng thông qua người đại diện (surrogate) do chàng phái tới để phá mấy vụ án nhỏ trước kia. Mấy ngày trời vất vả gọi điện, gửi meo đầy nhóc hòm thư nhưng vẫn không thấy Mr. Bean trả lời. Chả là chàng đang du ngoạn bên Trung Hoa theo lời mời của Châu Tinh Trì, nhân dịp có Thành Long về nước nên không thèm check-mail, mà có check rồi cũng bỏ đó, chả thèm phúc đáp.

Mấy ngày sau Mr. Bean mới về nước, tính ra cũng đã 3 ngày kể từ khi cháu gái Phùng đại nhân bị bắt cóc đến giờ. Chàng có thói quen mỗi khi ra ngoài là cải trang thành người khác khiến không ai có thể biết mặt mình được. Bà con hàng xóm xung quanh cứ nghĩ người cải trang đó là tên thư ký của chàng nên không để ý. Với lại dinh thự của chàng cũng rộng lớn có lối vào khá xa, gia nhân canh gác cẩn mật nên việc dò thám rất khó khăn đối với những kẻ hay tọc mạch. Vừa về tới cửa, Mr. Bean đã thấy có đám người lố nhố vẻ mặt căng thẳng cùng một đoàn xe toàn Ferrari và Camry đứng chờ sẵn. Đang khệ nệ bê vài pho tượng mua ở Thạch Lâm và gồng gánh túi xách toàn những Trà Long Tỉnh với Đông trùng hạ thảo mua ở Đồng Nhân Đường, Mr. Bean thấy hai tên hộ vệ ăn mặc comlê chỉnh tề chạy tới khúm núm xách hộ. Đến cổng đã có một vị đại nhân chờ sẵn xin nghinh tiếp. Hỏi ra mới biết đó là Lưu Nhất Hổ, viên cố vấn cao cấp của Phùng Quang Thành.

Khỏi nhắc đến những chi tiết chào hỏi rườm rà đầy nghi lễ ngoại giao của Lưu Nhất Hổ. Vẫn nghĩ chàng là đại diện của Mr. Bean nên Nhất Hồ khẩn khoản mong chàng sẽ thỉnh lên Mr. Bean nhờ phá vụ án này. Sau cùng Mr. Bean cũng gật đầu nhận lời vì quả thực đây sẽ là một vụ béo bở với chàng. Chưa chi đã có 20 lạng vàng ròng trong tay rồi, nếu thành công thì lệ phí sẽ tăng gấp cả trăm lần. Thêm vào đó lại còn được Lưu Nhất Hổ "lót tay" 200o Mỹ kim nhờ "nói hộ với ông chủ" nên chàng cũng giả đò ậm ừ rồi ưng thuận, trong bụng nghĩ "tên Lưu Nhất Hổ này chắc cũng sẽ ăn đủ từ ông chủ hắn nên mới lót tay cho mình một món kha khá như vậy". Chàng toan tính tối nay sẽ lên Hà Trung bán thêm một lạng nữa cộng với 2000 Mỹ kim rồi gọi mấy em út bên vũ trường Sofitel ở Tây Hồ ăn chơi một phen trước khi vào cuộc.

Mr. Bean vừa hào phóng lại lém lỉnh nên được nhiều em út quý mến

Nghĩ vậy, khi tên cố vấn vừa ra về, chàng liền móc điện thoại ra gọi ngay cho các em...


Alô, Thủy Tiên à, tối nay nhé...


Hồng Ngọc à, anh có chuyện này muốn nói với em ở Sofitel tối nay...


Vân Dung ơi, tối nay gặp nhau nhé...

Chàng cũng không quên giao phó công việc cho mấy tên đồ đệ trung thành.


Chú lên VnExpress, VietnamNet hay Google tìm kiếm tin tức về vụ bắt cóc cho anh nhé.

Giao việc xong, chàng mệt mỏi nằm vật ra suy nghĩ cách đối phó làm sao để các em út không "đụng hàng" mà vẫn vui vẻ đến đúng giờ hẹn. Quả thật chàng đã từng hẹn hò nhiều lần như vậy rồi nhưng lần nào cũng hao tổn khá nhiêu công lực mới không bị bọn họ phát giác.

Chàng lên kế hoạch tránh "đụng hàng"

-- Hết phần 1 --



3 nhận xét:

  1. anh hùng mr. bean xinh trai quá anh ơi, không biết phá án có hoành tráng không đây. Đón chờ phần phá án ;)) Chúc mừng anh nhé.
    Em Hiền - Viện YHLĐ&VSMT

    Trả lờiXóa
  2. Hà hà, Mr. Bean xin có lời cảm tạ cô Hiền đã quá bộ ghé thăm và tặng quà mừng tuổi (số credit card để chuyển tiền sẽ gửi cô sau). Mr. Bean chúc cô năm mới nhiều niềm vui và thành công.

    Trả lờiXóa
  3. Bean của dì giỏi quá, Dì ủng hộ con nhe.Chúc con ăn nhanh chóng lớn nhé.
    di Thư

    Trả lờiXóa